Món này còn có tên là bánh chập, xuất xứ từ Quảng Nam - Đà Nẵng. Với sức hấp dẫn của riêng mình mà bánh đập được công nhận như một “món ăn” thực thụ, đàng hoàng bước vào bảng thực đơn của các hàng quán ở Sài Gòn.
Nó đơn giản chỉ là hai miếng bánh tráng gạo. Một miếng tráng xong, rắc hột vừng và phơi khô, sau đó đem nướng bếp than sao cho bánh vàng đều, và phải giòn rôm rốp. Một miếng tráng xong ủ trong lớp vải bồng cho bánh mềm, xoa ít dầu lạc có khử mùi củ nén (một loại củ hành nhỏ như múi tỏi). Hai miếng bánh tráng “trái ngược” nhau như vậy sẽ được “kết duyên”. Chập miếng bánh ướt lên miếng bánh giòn, đập nhẹ để hai miếng bánh dính vào nhau. Phần bánh tráng nướng sẽ bị đập bể, vụn bánh cho mùi thơm dễ chịu. Phần bánh tráng ướt dính chặt vào miếng bánh kia, giúp cho cái lưỡi người ăn không khó chịu bởi những góc cạnh sắc của bánh nướng. Người ta sẽ ngạc nhiên thích thú vì miếng bánh ăn vừa thấy giòn, lại vừa thấy mềm.
Ăn bánh đập còn một yếu tố quan trọng nữa là nước chấm. Với người chính gốc Quảng Nam, họ sẽ đòi cho bằng được một chén mắm cái giã thật nhiều ớt tỏi, mắm cái còn nguyên con cá cơm thì mới đạt tiêu chuẩn. Người không phải dân bản xứ thì thích ăn với mắm nêm đã được pha chế vừa phải. Vào ngày chay tịnh, ăn bánh đập chấm nước tương giằm ớt xanh cũng là một cách ăn phổ biến.
·
Bánh Bèo
|
·
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét